Một tượng đài vĩnh cửu trong lòng người hâm mộ

Ở vòng 15 Serie A, điều mà người ta quan tâm nhất chính là câu chuyện về màn tái ngộ giữa HLV Filippo Inzaghi với đội bóng áo đỏ đen. Super Pippo luôn có một chỗ trong trái tim các milanista, dẫu không phải khi nào cũng đứng trên bục vinh quang.

Một người duyên nợ với Milan

Trong bóng đá, thắng thua quyết định đến yếu tố yêu ghét. Một thế hệ cầu thủ thất bại không thể nào đi vào trí nhớ của các cổ động viên; thậm chí sẽ bị ghét bỏ và người ta chỉ muốn lãng quên đi ngay lập tức. Nhưng ở AC Milan thì lại khác, có những con người trở thành huyền thoại trong trí nhớ và trái tim của họ. Chừng nào đội bóng còn tồn tại; thì họ vẫn luôn được yêu mến và nhắc đến và HLV Filippo Inzaghi nằm trong số đó.

Nếu chấm dứt mối duyên Inzaghi – Milan từ năm 2012, thì trong suốt 11 năm làm cầu thủ ấy giữa; anh với Rossoneri chỉ có những câu chuyện đẹp. Nhưng duyên nợ còn kéo dài hơn, khi AC Milan lại trở thành nơi để Inzaghi bước vào sự nghiệp cầm quân của mình. Mùa giải 2012/13, anh kí hợp đồng làm HLV trưởng đội U19 Milan; bắt đầu sự nghiệp sau khi treo giày. Năm 2014, anh được bổ nhiệm làm HLV trưởng, và dẫn dắt CLB gần trọn mùa giải 2014/15, trước khi bị sa thải vào tháng 6/2015, khi đội bóng chỉ về đích thứ 10 Serie A.

Inzaghi thừa nhận thất bại này, vì đó là một thất bại không thể nào bào chữa. Nhưng bất cứ ai chứng kiến giai đoạn đó đều hiểu đội hình Milan lúc đó “mạnh” thế nào. Hàng công với Keisuke Honda, Jeremy Menez. Hàng tiền vệ với Van Ginkel, Andrea Poli. Hàng thủ có Luca Antonelli, Alex và Adil Rami. Đó là một bộ khung thảm họa.

“Cuộc thảm sát” những hình tượng đẹp đẽ

Inzaghi là một nạn nhân của giai đoạn chuyển giao hậu Max Allegri kéo dài gần 1 thập kỉ; những ngày cuối đau đớn, nghèo khó thời Chủ tịch Silvio Berlusconi. Người đàn ông này đã làm một “cuộc thảm sát” những hình tượng đẹp đẽ trong lòng CĐV; khi đôn các cựu cầu thủ lên làm tướng: từ Clarence Seedorf đến Inzaghi; rồi đời chủ sau đẩy luôn Gennaro Gattuso vào thất bại trong vai trò HLV.

Nhưng ba người bọn họ, đặc biệt là Inzaghi, là bất tử. Khi Berlusconi tổ chức một cuộc gặp với Inzaghi để đạt đồng thuận chấm dứt hợp đồng sao cho đỡ tốn kém nhất. Giai đoạn mà họ mời về Sinisa Mihajlovic; nhóm Ultra Milan “Curva Sud” gọi cách đối xử kiểu ấy với Pippo là “đáng khinh”. Họ viết cho Inzaghi một bức thư với những lời thông cảm sâu sắc; kể lại hành trình mà hai bên đã đi cùng nhau, tức chức vô địch Champions League 2002/03, bàn thắng hạ Bayern; đến cú đúp vào lưới Liverpool ở đêm Athens 2007. Họ cũng gửi lời cảm ơn đến cả Mauro Tassotti, một người lính trung thành của Milan, cũng bị phế truất vào giai đoạn đó.

Một tượng đài bất tử

Thất bại 5 năm trước không thể hủy hoại hình tượng Inzaghi; cũng không thiêu đốt được ngọn lửa nhiệt huyết của anh trên ghế huấn luyện. Giống hệt 19 năm về trước, khi Super Pippo khởi đầu ở Milan với một chấn thương, anh khởi đầu nghiệp HLV với những thất bại, nhưng không từ bỏ. Số 9 huyền thoại đã chấp nhận xuống Serie C đưa Venezia thăng hạng; rồi xuất sắc giúp Benevento từ Serie B lên Serie A; và đang xếp thứ 10 Serie A sau 14 vòng đầu mùa này, với lối chơi có toan tính rõ ràng.

Milan mừng cho anh. Những thất bại 5 năm trước càng khiến hình ảnh một Inzaghi tóc hoa râm gợi nhớ những chiến thắng trong quá khứ. Cuộc hội ngộ ở vòng 15 Serie A mùa này sẽ là một cuộc gặp của niềm vui, với Inzaghi đang thăng hoa, Milan cũng đang thăng hoa, hơn là một cuộc chiến, dù thắng thua vẫn phải phân minh. Nếu có một cơ hội thứ hai, chắc chắn Milan muốn đối xử với Inzaghi, theo cách nào đó tốt đẹp hơn.
Nguồn: Bongdaplus
Hồng Tuyết

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *